Trận đá gà cuối cùng

 Phúc đáp Phúc đáp
Tác giả
  Chủ đề Tìm kiếm Tìm kiếm Chủ đề  Lựa chọn cho Chủ đề Lựa chọn cho Chủ đề
gadonninhbinh Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 06/09/2015
Khu vực: Ninh Bình
Tình trạng: Offline
Điểm: 26
Lựa chọn cho Bài viết Lựa chọn cho Bài viết   Lượt cám ơn (0) Lượt cám ơn(0)   Trích dẫn gadonninhbinh Trích dẫn  Phúc đápPhúc đáp Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Chủ đề: Trận đá gà cuối cùng
    Ngày đăng: 15/03/2016 lúc 8:56pm
Mùa ruộng năm nào cũng vậy, Năm Móm luôn dành hai công đất gần nhà để sạ giống lúa tròn – giống lúa mà dân ấp Chánh đã chê từ lâu vì bán không ai mua.

Trận đá gà cuối cùng
ảnh minh họa

Giống lúa hạt tròn này nhiều năm nay, mùa nào Năm Móm cũng chứa trong bồ trên bốn chục giạ. Không bán, không đem đi chà gạo ăn, mà để dành nuôi gà nòi. Trước khi đem vô bồ, Năm Móm đã giê qua một lượt để loại bỏ những hạt lép, rơm rạ mà máy suốt không làm sạch hết được. Trước khi cho gà ăn, còn phải lựa sơ coi hột nào có đuôi phải ngắt bỏ rồi đem ngâm nước mưa cho mềm để gà dễ nuốt, dễ tiêu. Giống gà nòi của Năm Móm từ lâu đã nổi danh trong giới đá gà của xứ này. Khi còn mặc quần tà lỏn rách đáy, Năm Móm đã được ông già tía truyền cho niềm đam mê và “một vốn kiến thức đồ sộ” về nghề nuôi gà nòi. Ba mươi tuổi, Năm Móm đã được dân đá gà trong vùng tôn làm sư phụ. Con gà nào được Năm Móm để ý đến thì sau này chắc chắn được liệt vào hàng “danh kê”.

Ông già tía của Năm Móm mê gà nhưng không đời nào đá ăn tiền, năm khi mười hoạ hoặc tết nhứt mới tụ tập bạn bè đem gà đá coi chơi cho vui mắt. Mà chỉ đá cựa chốt chớ không bao giờ chơi cựa sắt – thứ vũ khí dã man mà con người chế ra để mau kết thúc trận đấu đầy ắp mùi cờ bạc. Ông già của Năm Móm rủ rỉ với thằng con trai út là Năm Móm rằng: “Biến môn đá gà thành môn cờ bạc để ăn thua với nhau trước sau gì cũng tán gia bại sản, liệu hồn chơi nhưng phải biết dừng để vợ con nhờ nghe mậy!” Ông già tía còn trưng ra vô số tấm gương nhãn tiền để thằng con trai lấy đó răn mình, như Tư Chệt chủ nhà máy chà gạo ngang nhà hay Mười Thơm “chành” xe ngoài chợ Cà Mau… giàu tới mức vàng tính bằng ký nhưng lỡ vướng vô trò đá gà ăn tiền chẳng mấy chốc bỏ xứ đi vì bể nợ.

Ngoài miệng thì Năm Móm một vâng hai dạ, nhưng hễ vắng bóng ông già chừng vài tiếng là lại tụ tập tụi chiến hữu ôm gà đi cáp độ ăn thua đủ với dân xóm khác. Nhiều lúc ăn, tiền bạc rủng rỉnh trong túi nhưng không hiếm lúc đá bao nhiêu thua hết bấy nhiêu phải về nhà xúc trộm lúa đem bán để chung độ cho người ta. Một lần, sau trận thua xiểng niểng phải bán gần hết số lúa trong bồ, Năm Móm bị ông già bắt cúi lên bộ ván đánh gần cả trăm roi mây, còn bị bắt phải hứa với vợ cho đến già đến chết không bao giờ tái phạm trò đá gà ăn tiền nữa. Từ đó, Năm Móm chỉ chuyên tâm vô mấy công đất ruộng với nghề nuôi gà nòi để bán và cũng là để duy trì giống gà một thời lừng lẫy của ông già.

Bây giờ, khi hơn năm mươi tuổi, Năm Móm đã sưu tầm được kha khá giống gà nòi khắp vùng đồng bằng sông Cửu Long, từ gà chuối Lý Văn Lâm cho đến gà Cao Lãnh, Chợ Lách… ngay cả gà Mỹ – loại đá như “xăng phựt” cũng có một cặp đang kêu ổ chuẩn bị cho ra thế hệ đầu tiên. Những tưởng Năm Móm đã thoả mãn với bộ sưu tập toàn “danh kê” của mình, nhưng mấy ai biết nhiều năm nay, lúc nào trong lòng Năm Móm cũng canh cánh nỗi niềm làm sao tìm cho được giống gà mồng lái của “tướng râu kẽm” Nguyễn Cao Kỳ. Giống gà này được mua từ Philippines, trước năm 1975 đã khét tiếng ở các trường gà lục tỉnh. Nỗi niềm ấy ngày càng thôi thúc mạnh mẽ, cứ như không tìm được giống gà lừng danh một thời ấy thì đến lúc chết Năm Móm không thể nhắm mắt. Nhưng nhiều năm trôi qua, dù Năm Móm cố tình nghe ngóng khắp nơi cũng không sao tìm được lại bổn gà đó.

Vào cái lúc Năm Móm sắp sửa lâm vào tình cảnh “bất đắc chí” thì thằng cháu vợ ở Thới Bình ra chơi. Nó kể có thằng cha ở gần nhà nổ dàn trời mây, khoe mình có giống gà mồng lái của “tướng râu kẽm” để lại… Mừng húm, Năm Móm phăng tới:

– Mày tận mắt thấy giống gà đó thiệt không? 
Thằng cháu vợ chắc như đinh đóng cột: 
– Thấy chớ sao không! Bữa nào bầy gà đó không qua bươi giồng rau bên nhà con. Mà ngộ lắm, cả bầy gà trống mái gì cũng mồng lái hết. Con gà trống cầm bầy có cái mồng lái bự tổ mẹ. Con đó mà luộc sả lên, nội cái mồng không thôi nhậu cũng lết bánh! 
Sau nhiều đêm trằn trọc, Năm Móm quyết định phải đi một chuyến để đời. Lúa vụ hai vừa thu hoạch xong, tờ mờ sáng hôm sau, Năm Móm lận lưng phân nửa số tiền bán mấy chục giạ lúa giống rồi xách giỏ đệm bước ra khỏi nhà. Mất hơn tiếng đồng hồ đi xe ôm xuống nhà thằng cháu vợ, vừa đặt đít xuống ghế, Năm Móm đã nhập đề:

– Bữa nay, tao xuống đây vì cái vụ bổn gà mồng lái của thằng cha mày kể đó! 
– À, con nhớ rồi. Mà chưa chắc chả chịu nhường lại đâu à nghen. Thằng cha Chín Nổ này không chỉ nổ mà còn chảnh. Thôi, gấp gáp gì, để con bắt mấy con cá lóc đem nướng trui rồi đem ra bụi chuối ngoài ranh ngồi lai rai! Thằng cha này mê nhậu lắm, dượng cháu mình cứ dô dô thiệt lớn là thế nào ở bển chả chịu không nổi cũng lăn qua thôi. Thằng chả mà sần sần là kiểu gì cũng phụp kèo (1) mình hết!
Đúng như lời thằng cháu vợ, vừa dô ly thứ hai là đã nghe tiếng chân rồi một người đàn ông chỉ bận độc chiếc quần cụt xuất hiện:

– Ê chơi gì ác đức vậy? Nhậu nhẹt thì vô nhà đóng cửa lại mà nhậu, dọn ra đây, ai chịu nổi! 
Nói xong, tự nhiên như được mời, người đàn ông ngắt tàu lá chuối trải xuống đất rồi ngồi bẹp xuống kế bên Năm Móm. Cá sắp cắn câu rồi! Năm Móm nghĩ bụng rồi xởi lởi rót đầy nhóc ly rượu, đưa: 
– Dô đi ông anh, tui là dượng Năm của thằng này. Hồi trai trẻ đi đá gà bị **** ** rượt, vấp té gãy hết răng nên móm xọm, bây giờ chết danh Năm Móm. Cha sanh mẹ đẻ tới giờ Năm Móm mới có dịp gặp Chín Nổ, mình dô đi anh Chín!
Năm Móm nháy mắt với thằng cháu vợ. Hiểu ý, thằng cháu cứ rót liên tục như cái máy. Năm Móm bắt đầu sần sần còn ngó qua Chín Nổ thì thấy y coi mòi cũng sắp tới khúc mức. Chín Nổ dằn mạnh ly rượu xuống chiếu:
– Nói thiệt với anh Năm chớ nghe anh khoe đi đá gà bị **** ** rượt té gãy răng nên bị móm tới giờ, tui ức lắm!
Năm Móm ra vẻ nhún nhường: 
– Khoe khoang gì ba cái vụ đó anh Chín! Thấy anh chịu chơi nên tui mới nói thiệt, tui mê gà từ khi còn trong bụng mẹ! 
– Vậy chớ tui không mê gà hả? Chưa chắc thằng nào mê hơn thằng nào à nghen! 
Chín Nổ kê miệng sát tai Năm Móm ra vẻ bí mật nhưng giọng của y vẫn lồng lộng: 
– Gà mồng lái của Nguyễn Cao Kỳ, anh Năm nghe nói chưa?
– Có nghe qua nhưng bây giờ làm gì còn nữa! – Năm Móm ra vẻ không mấy quan tâm. 
– Ậy, đừng nói chơi mà tổn thương em út anh Năm! Anh là dượng của thằng này nên tui mới nói cho anh biết: cả tỉnh này chỉ mình tui có cái bổn gà mồng lái đó! Năm ngoái, bán cho thằng chủ tiệm vàng ở ngoài Cà Mau một con gà khét giá năm “chai”. Chưa đầy hai tháng, nó hốt sạch tiền của tụi Xê Một trên Tắc Vân.. 
– Trăm nghe không bằng một thấy, chú Chín cứ nhá hàng cho dượng Năm con sáng mắt ra! – Thằng cháu vợ Năm Móm khích tướng.
– Chờ tao một chút! – nói vừa dứt lời, Chín Nổ đã đứng phắt dậy đi về nhà, lát sau xuất hiện trở lại, trên tay ẵm một con gà với cái mồng dẹp lép như cái bánh lái tàu mọc dựng đứng trên đầu. 
– Hai ký rưỡi năm chục! – đón con gà từ tay Chín Nổ, Năm Móm nói như vừa cân gà xong.
– Chính xác! Anh Năm đúng là dân trong nghề, con này còn tơ, vừa tròn mười tháng gà, có người trả tui ba “chai” nhưng tui vẫn chưa chịu bán vì… không thích thằng đó! Thấy cái mặt anh chơi được, con này tui tặng không cho anh. Với điều kiện là anh phải chơi tới bến! 
Ôm con gà của Chín Nổ tặng về được tới nhà, Năm Móm nằm bẹp hai ngày trời, ngày thứ ba mới có dịp coi kỹ lại con gà mồng lái nhờ “khổ nhục kế” mới có được. Đúng là đáng công ực cả lít đế. Con gà này có bộ lông ngả màu vàng sậm, lấm tấm những đốm trắng ngà, còn cặp cán (2) thì màu xanh cũng điểm những chấm xanh đậm hơn. Dân trong nghề kêu bằng khét bông chân xanh điểm, loại này mạng lớn(3), ít kỵ với các màu lông khác. Vảy đóng hai hàng trơn thẳng như kẻ chỉ lấn sâu vào phía trong, vảy độ phía sau chạy lan ra khỏi cựa. Mặt mày, lông lá thì khỏi chê được điểm nào. Cứ như từ trong sách bước ra. Năm Móm còn phát hiện con gà mồng lái này có cái tật lắc mặt cứ như có vật gì đó bám vào mặt nó. Căn cứ theo câu “thứ nhứt bốc đất ném ra, thứ nhì lắc mặt, thứ ba né lồng” thì tuy chỉ đứng vào hàng thứ hai thôi nhưng con mồng lái này cũng được liệt vào hạng linh kê. Chắc giờ này Chín Nổ sau khi tỉnh rượu đã ôm một cục tức, đau còn hơn thiến vì cái tật đã nổ còn mê nhậu của mình. Bộ mã đã ngon lành mà khi xổ thử (4) với mấy con gà cũng thuộc loại chiến kê của mình, Năm Móm càng hả hê hơn vì so với con mồng lái, mấy con gà ở nhà chỉ đáng đem đi luộc sả. Con mồng lái không hấp tấp xông vào như những con khác mà nó chỉ rùn thấp gối xuống, đứng yên một chỗ canh me và mặt cứ lắc liên tục như chọc tức đối phương. Nhưng chỉ cần đối phương vừa hở chân lên khỏi đất là ngay lập tức nó đã cắm ngay cặp cựa vào giữa ức, mười lần như một. 
Mấy ngày qua là mấy ngày Năm Móm như người đi trên mây. Con mồng lái được Năm Móm coi như ông hoàng: đem vô nhà cho ngủ trong bội, còn giăng mùng tránh muỗi chích. Một hai giờ khuya thức dậy cho uống nước đêm, ăn lúa ngâm lựa từng hột một. Năm Móm còn lập hẳn một thực đơn cho nó: nào là thịt bò, sò huyết, lươn… những thứ mà hàng ngày vô phương xuất hiện trong bữa cơm của hai vợ chồng. Được một tháng thì da con mồng lái đã đỏ au và chắc nụi như một cục sắt. Tiếng Năm Móm đang sở hữu con linh kê chẳng mấy chốc lan ra trong giới chơi gà nòi, có tay chơi còn ngã giá bốn triệu đồng mà Năm Móm không động lòng. Tay này nổi nóng: “Gà nuôi không đá cũng không bán, vậy nuôi làm gì vậy ông nội?” Đúng là tay này hỏi một câu thấu gan ruột Năm Móm. Vả lại, danh tiếng Năm Móm trong giới đá gà của xứ này đâu phải hàng “chiếu dưới”. “Đá, một lần cuối cùng rồi giải nghệ luôn!” – máu mê ăn thua thời trai trẻ đã thắng thế làm Năm Móm quên mất lời hứa với vợ từ nhiều năm về trước!
– Con linh kê này, đá ở mấy cái sân “cóc ken” xóm mình thì đâu có đối thủ, cỡ anh Năm thì phải chơi ở Xê Một trở lên! – thằng đàn em vừa nghe Năm Móm bàn chuyện kiếm gà đồng trạng, sổ (5) chừng một chai thử cựa là nó đã giãy nãy – Mà đá Xê Một thì mình kêu sổ bèo gì cũng mười chai người ta mới đá!
Năm Móm trợn mắt:
– Mày tính giết tao hả? Bán cái mạng này chưa chắc được mười chai! 
Thằng đàn em vỗ vai Năm Móm: 
– Anh Năm an tâm đi, phần anh có bao nhiêu thì chơi bấy nhiêu, số còn lại để tụi em lo!
Viện cớ là đem con gà cho người ta coi, nếu được thì bán luôn, Năm Móm thoát được “trạm” của bà vợ tót lên xe của thằng đàn em đợi sẵn trước nhà, chạy một mạch lên Tắc Vân – nơi có trường gà được dân mê trò đá gà gọi là Xê Một – lấy tên ăn theo cúp bóng đá C1 của các câu lạc bộ bóng đá châu Âu. Gần đó còn có một trường gà lấy tên là Xê Hai dành cho những tay thuộc hàng chiếu dưới. Chỉ dân chơi đại gia mới có cửa vô Xê Một vì mỗi trận gà chỉ tính tiền sổ không dưới mười chai, tổng số ăn thua mỗi trận lên tới cả trăm triệu đồng. 
Con gà mồng lái của Năm Móm đụng trận với con que mắt ếch của một tay là chủ công ty kinh doanh thức ăn thuỷ hải sản, nổi tiếng ở Bạc Liêu về mức độ coi tiền như rác được dân ở Xê Một đặt cho biệt danh Công tử. “Con gà que này ăn được chín cái, tính kiếm thêm cái thứ mười rồi mới thả đổ giống!” Năm Móm nghe máu chảy lên mặt rần rật. Thêm thằng đàn em đứng kề bên khích tướng, Năm Móm cầm luôn chiếc nhẫn hai chỉ quyết định chơi “xả xác” với tay Công tử. Sau gần nửa tiếng nhử tới nhử lui để hai bên quăng bắt, chỉ riêng số tiền phe Năm Móm quăng ra bắt vào đã ngót nghét trên trăm triệu đồng. Hai con gà vừa giao chân phát đầu tiên, tay Công tử đã “bạt” xuống còn ăn bảy, “quăng” ngược trở lại phía Năm Móm ba mươi chai. Giao chân phát thứ hai, con que mắt ếch dính nguyên cặp cựa sắt ngay giữa lưng. Ngay lập tức thằng đàn em của Năm Móm hô to: “Mồng lái ăn sáu, năm chục chai!” Công tử giơ tay mà mặt không hề biến sắc: “Có với ông anh luôn!” Giao chân phát thứ ba, con mồng lái lại cắm nguyên cặp cựa vô chính giữa ức con que mắt ếch. Lúc này, phe bên tay Công tử tiếng hò reo đã ngưng bặt, còn Công tử đã ngồi bẹp hẳn xuống đất, miệng chửi thề liên tục. Con gà mồng lái của Năm Móm cứ đứng im một chỗ lắc lắc mặt liên tục và gườm gườm về phía đối thủ đang gục tới gục lui như thiếu ngủ. Đám đông vây bên ngoài hò reo hối thúc: “Bay vô kết thúc trận đấu cho rồi để còn lấy tiền đi ăn nhậu nữa chớ!” “Đúng rồi, bồi cho nó một phát nữa đi cưng!” – Năm Móm hắng giọng nghĩ thầm trong bụng. Năm Móm vừa dứt ý nghĩ, thì ngay lập tức như có sợi dây liên hệ vô hình giữa chủ với gà, con gà mồng lái xông thẳng vào đối thủ, cặp cựa sáng loáng vung lên. Con que mắt ếch lúc này tưởng như cầm chắc cái chết, nhưng hình như do ý chí sinh tồn cộng với bản lĩnh trận mạc dày dạn, bằng một cú đảo người chỉ trong tích tắc nó đã tránh được và đá vói theo một cú giống như gãi ngứa. Cú đá nhẹ hều đó chẳng biết trúng đâu, chỉ thấy con gà mồng lái rớt xuống đất nằm im re. 
Cả trường gà dậy sóng. Thằng đàn em của Năm Móm há hốc miệng kêu lên một tiếng “Trời ơi!” rồi đớ lưỡi, còn Năm Móm thấy tức ngực, khó thở và đầu óc thì quay mòng mòng. Năm triệu bạc gần năm chục giạ lúa, cộng thêm hai chỉ vàng hai mươi bốn, vị chi chuyến này Năm Móm mất cả chục triệu đồng. Trong cơn mê mệt, Năm Móm loáng thoáng thấy ông già tía từ trên bàn thờ bước xuống, nhịp nhịp chiếc roi mây trên tay, vừa quất roi xuống mông thằng con trai mà nước mắt ông cứ chảy dài.
Và, Năm Móm còn thấy bà vợ của mình gói ghém quần áo, bước ra khỏi cửa nhà…

Lê Minh Nhựt


Tin tức nguồn:  http://www.xaluan.com/modules.php?name=News&=article&sid=352300#ixzz42ynMmfAQ - http://www.xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=352300#ixzz42ynMmfAQ 
http://www.xaluan.com/ - doc tin tuc xaluan.com


Người sửa: gadonninhbinh - 15/03/2016 lúc 8:57pm
Quay lên trên
ngocha81 Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 24/01/2016
Khu vực: nam dinh
Tình trạng: Offline
Điểm: 339
Lựa chọn cho Bài viết Lựa chọn cho Bài viết   Lượt cám ơn (1) Lượt cám ơn(1)   Trích dẫn ngocha81 Trích dẫn  Phúc đápPhúc đáp Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 18/03/2016 lúc 3:03pm
giờ mới có thời gian đọc...truyện hay đó bạn......thanksWinking
Quay lên trên
gadonninhbinh Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 06/09/2015
Khu vực: Ninh Bình
Tình trạng: Offline
Điểm: 26
Lựa chọn cho Bài viết Lựa chọn cho Bài viết   Lượt cám ơn (0) Lượt cám ơn(0)   Trích dẫn gadonninhbinh Trích dẫn  Phúc đápPhúc đáp Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 18/03/2016 lúc 9:37pm
Quay lên trên
 Phúc đáp Phúc đáp
  Chia sẻ Chủ đề   

Chuyển đến Chuyên mục Quyền tại Chuyên mục Xem...






Trang này được tạo ra trong 0.094 giây.