GỌI HỒN |
Phúc đáp | Trang 12> |
Tác giả | ||
Ô LONG
Nhi đồng Gia nhập: 08/11/2010 Khu vực: Thanh Xuân Tình trạng: Offline Điểm: 575 |
Chủ đề: GỌI HỒN Ngày đăng: 02/01/2011 lúc 6:59am |
|
Nếu ai không tin chuyện này là có thật thì hãy lên số 1 Đông Tác ở khu chợ Kim Liên mà xem. Chỗ này do mấy cơ quan đầu ngành của Việt Nam tổ chức: Bộ khoa học hình sự, Bộ môn Cận tâm lý của Khoa học phương Đông, Viện nghiên cứu tiềm năng con người và công ty tin học ứng dụng. Tổ chức này hiện đã công nhận, quản lý và nghiên cứu 10 nhà ngoại cảm mạnh nhất của Việt Nam trong đó có Phan Thị Bích Hằng.
|
||
tía lai
Nhi đồng Gia nhập: 28/11/2010 Khu vực: Phú Thọ city Tình trạng: Offline Điểm: 580 |
Ngày đăng: 27/12/2010 lúc 7:52pm | |
chuý»‡n này là duy tâm nhiều người lên đồng tôi cũng chứng kiến 1 lần khi đó tôi cầm con dao zip gấp làm gì có ai biết đau sau khi gọi hồn người nha tôi hỏi mày càm cái đó lam gi tôi zat mình mẹ tôi bảo tôi đú thu luôn .... vấn đề này vói tôi như vậy không nên đùa
|
||
Administrator
Hồ sơ thành viên
Gửi Mật thư
Tìm bài viết của thành viên
Thăm trang chủ của thành viên
Thêm vào D.sách Bạn bè
Q.lý Diễn đàn Gia nhập: 13/09/2008 Khu vực: Hà Nội Tình trạng: Offline Điểm: 1257 |
Ngày đăng: 31/03/2010 lúc 10:01pm | |
Cô đồng Hòa.
|
||
CaKhoai ©
Website: www.gadonvietnam.com Y!M: cakhoai69 Slogan: Huy chương vàng là quan trọng nhất! |
||
deepblue07i
Nhi đồng Gia nhập: 02/10/2008 Khu vực: Hà Nội Tình trạng: Offline Điểm: 642 |
Ngày đăng: 31/03/2010 lúc 9:56pm | |
Cũng tùy từng quan điểm của từng người. Cô đồng mà bác nói đến có phải tên Bích không vậy ? |
||
AnhThu
Nhi đồng Gia nhập: 02/07/2009 Khu vực: Hà Nội 2 Tình trạng: Offline Điểm: 431 |
Ngày đăng: 31/03/2010 lúc 8:48pm | |
Chuý»‡n gọi hồn tôi tin có thật, nếu như bác admin.. tả thì nhà cô đồng ở chỗ Núi đôi đi vào. Tôi cũng qua đó vài lần
|
||
Tia_Chan_Xanh
Hồ sơ thành viên
Gửi Mật thư
Tìm bài viết của thành viên
Thăm trang chủ của thành viên
Thêm vào D.sách Bạn bè
Thành viên uy tín Gia nhập: 17/09/2008 Khu vực: Thanh Xuân Tình trạng: Offline Điểm: 1184 |
Ngày đăng: 30/03/2010 lúc 6:53am | |
Vào 1 lúc nào đó tôi sẽ tin. |
||
Alpenliebe
Nhi đồng Gia nhập: 14/05/2009 Khu vực: HàNội Tình trạng: Offline Điểm: 739 |
Ngày đăng: 28/03/2010 lúc 1:51am | |
Nghe chuý»‡n duy tâm này thật sự có nhiều chuý»‡n đáng để tin và thật sự là rờn rợn.
|
||
sư vuơng
Thành viên Danh dự Gia nhập: 16/09/2008 Tình trạng: Offline Điểm: 413 |
Ngày đăng: 27/03/2010 lúc 12:57pm | |
Ông sư Lào sau tôi gặp bên Cali, Ông ta xây một cái chùa rất to. trong một ngày tết Miên cách đây khoảng hai chục năm, trong dịp tết Lào khách thập phương đến cúng một ngày được 60K đồng us Cảnh sát phải đậu xe suốt ngày cổng chùa vì sợ bị cướp. Ông được thị trưởng LA trao chìa khóa vàng thành phố. Chân ông hai bàn chân gần như duỗi thẳng đi đứng rất khó khi lớn tuổi người ta phải dìu ông.
Lúc ông chết phòng và chỗ bàn thờ của ông đóng cửa kín mít, dán cả trăm lá bùa viết tay. Và khoảng tám ông sư Thái ngồi tụng ngày đêm. Mấy ông này đa số Thái đen, ông nào ông nấy mắt sáng quắc, gò má cao.
|
||
Cú»™c đời đó có bao lâu mà hững hờ. TCS
|
||
daga_2608
Thanh niên Gia nhập: 17/09/2008 Tình trạng: Offline Điểm: 3763 |
Ngày đăng: 27/03/2010 lúc 12:20am | |
Mấy người như ông sư Lào hay mấy người gọi hồn được ít khi nào sướng, số họ long đong lận đận. Nhiều người cho rằng mấy người đó làm như vậy là lộ thiên cơ không tốt cho bản thân và con cái sau này. Daga thấy nhiều người làm nghề đó ở quê Daga, họ và con cái hậu vận không ra sao.
|
||
sư vuơng
Thành viên Danh dự Gia nhập: 16/09/2008 Tình trạng: Offline Điểm: 413 |
Ngày đăng: 26/03/2010 lúc 6:50pm | |
Lúc đó nói thật với anh Khoa tôi mới nghe cất giọng người tôi nổi cả gai ốc lên, không nhúc nhíc, bà bạn mẹ tôi giật nẩy người, con gái bà mà bà thụt lùi ra sau như ngã ngửa. Ông sư Lào này còn nhiều chuyện về ông lắm. Bà bạn mẹ tôi khi xưa bên Lào đã biết ông này, ông ta cho số đề làm người ta trúng liên tiếp, chủ đề mấy lần lấy xe đâm ông mà ông đều thoát. Sau này ông cũng bớt dám cho số. Người sửa: sư vuơng - 26/03/2010 lúc 6:51pm |
||
Cú»™c đời đó có bao lâu mà hững hờ. TCS
|
||
gakogay
Nhi đồng Gia nhập: 17/09/2008 Khu vực: vinh phuc Tình trạng: Offline Điểm: 504 |
Ngày đăng: 26/03/2010 lúc 7:27am | |
Chuý»‡n có thật đấy bác Khoa ơi.
nếu ko chứng kiến tận mắt thì ko bao giờ tin,chỉ có điều là mê nhưng ko tín là được.
|
||
khoa troc
Thiếu niên Gia nhập: 26/09/2008 Tình trạng: Offline Điểm: 1118 |
Ngày đăng: 26/03/2010 lúc 4:28am | |
Đọc chuyện của bác SV mà tưởng đọc Liêu trai chí dị , thấy rờn rợn. |
||
Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
|
||
XamHong
Thành viên uy tín Gia nhập: 30/12/2009 Khu vực: Gia Lâm - HN Tình trạng: Offline Điểm: 1564 |
Ngày đăng: 25/03/2010 lúc 10:23pm | |
Thú thật là tôi ko hiểu câu chuyện của bác,
|
||
Có những thứ ngày thường mình có đc. Lúc mất rồi , mơ ước cũng = không. :)
|
||
sư vuơng
Thành viên Danh dự Gia nhập: 16/09/2008 Tình trạng: Offline Điểm: 413 |
Ngày đăng: 25/03/2010 lúc 9:38pm | |
Tiêp Theo
Một chốc định hô`n bà bạn mẹ tôi hỏi dồn :" Oan sao ? Có gì muốn nói ?" Cô Đ. cứ tiếp tục khóc :" con không siêu thoát được đâu mợ ơi.". Ngưng một lát :" Mợ nói T. mang quần áo máu vứt xuống sông cho con siêu" . Đúng giọng đó, tên cô em cũng đúng. Lúc đó "hàng xáo" lao nhau hỏi tin tức người nhà, chen cả vào giữa; bà bạn mẹ tôi điếng người không hỏi han gì được cứ ngồi thừ ra; cô Đ nói tiếp :" Con xin lỗi mợ, con chúc mợ đắt hàng". Bà đó bán thuốc tây. Nói xong hồn cô Đ thoát ra khỏi người ngồi đồng.
Về nhà cô em kéo dưới gậm giường bộ quần áo đẫm máu của cô chị thay ra khi chờ xe cứu cấp. Cô Đ đã dùng súng bắn vào tim.
Về nhà từ đó tôi thắc mắc không hiểu những điều đó thực hư ra sao, có điều giọng nói, lối xưng hô của người chết không lầm đi đâu được và những chi tiết về gia đình cùng vật dụng riêng trong nhà đều đúng cả. Tôi hỏii thì người ngồi đồng nói khi bị bịt mắt chỉ thấy tối đen và truo('c mặt có hai đốm lửa xanh, cứ thế theo nó đến lúc hụt chân thì tỉnh lại.
Người sửa: sư vuơng - 26/03/2010 lúc 3:29am |
||
Cú»™c đời đó có bao lâu mà hững hờ. TCS
|
||
sư vuơng
Thành viên Danh dự Gia nhập: 16/09/2008 Tình trạng: Offline Điểm: 413 |
Ngày đăng: 23/03/2010 lúc 12:36am | |
Tôi khi trước trò gì tôi cũng thử, cầu cơ, cầu hồn gọi hồn. Thử thì thử nhưng chẳng bao giờ tin. Cho đến một lần cô con gái bạn thân của bà bạn tự tử chết. Gia đình bà này với gia đình tôi rất thân, ngay cả trước khi sinh ra tôi khi chạy tản cư và lúc còn ở Hà Nội. Có một dạo họ ở chung với gia đình tôi ở Sài Gòn. Vì vậy tôi biết rõ gia đình này, ngay cả bây giờ con bác ấy vẫn liên lạc với tôi và cũng sống ở Cali.
Lúc đấy đọc tờ Khoa học huyền bí nói có một ông sư Lào tu bên Thái có thể gọi hồn, hiện giờ ông đang thăm VN.
Thế là theo lời chỉ dẫn sau khi khấn nguyện nói hồn đến ngôi chùa vị sư này đang tạm trú. Gia đình bác đó và mẹ tôi (do tôi đưa đến) đã đến từ chiều, để sửa soạn gọi hồn vì tối giới nghiêm không đi lại được. Tôi thì chẳng tin và bận học thi nên đưa mẹ tôi đến xong rồi về. Lúc gần giới nghiêm không biết vì cái gì, có lẽ vì bài báo viết nghe hấp dẫn tôi tranh thủ leo lên xe phóng đến chùa.
Đến nơi đông nghẹt, căn phòng đã đầy nghười nóng toát mồ hôi, cái quạt máy nhỏ cọt kẹt chỉ đủ để chuyển động mùi mồ hôi quanh phòng. Mọi người tranh nhau muốn ngồi trước. Một cô lê ra trước vòng tròn người quây lại. Vị sư vẫy tay, một chú tiểu mang khay gồm nhiều chai lọ nhỏ ra, vị sư lấy một chai chấm lên trán rồi cho người bịt mắt cô ta lại. Ông ta cầm một sợi dây chuyền có buộc theo một cái khay nhỏ tí như nắp chai bia. Ông ta bắt đầu khấn và quay chiếc khay này quanh đầu cô ta.
Được một lát cô ta bắt đầu no'i lung tung như có nhiều hồ vất vưởng nhập vào. Có một hồn thằng bé chết đuối nhập vào cô ta, nó nói nó lạnh lắm và run bần bật, mọi người bỗng nhiên như cảm thấy lạnh với nó; một bà nhanh nhẩu, tắt quạt, tắt quạt. Thế là cái quat được tắt ngay, tôi phì cười vì nóng chảy mỡ mà tắt quạt, mấy người nhìn tôi, nói huyên thuyên rồi hồn thăng. Lúc đó căn phòng ngộp quá mức, một bà to con thốt lên :" bật quạt lên tôi chết ngạt bây giờ ". Quạt bật lên mọi người phì cười bỗng nhiên thằng bé nhập lại :" Có chị nào đứng cửa chùa khóc kìa, chi ấy sợ Phật không dám vào". Bác tôi ngơ ngác :" Chắc con Đ. sao bây giờ ? ". Cái cô giúp việc chùa :" Bác ra thắp nhang khấn bàn thờ chắc được".
Một lát bác đó chen chân vào. Một cô đòi vào gọi hồn em cô ấy. Thế là thủ tục lập lại. Được một lát bỗng nhiên cô này khóc nức nở, rất lâu, nước mắt thấm qua chiếc khăn bịt mặt dầy; cô ta bỗng nhiên ngã vật ra. Mở băng mắt mỏ.i người hỏi han cô ta nói chỉ thấy trời tối đen có hai đốm sáng dẫn đường, đi một chốc bỗng hụt chân thế thôi.
Rồi hết người này đến người kia hỏi han toàn hồn ma phấp phơ không ai gọi được người nhà, ngay cả cô em cô ta ngồi cũng không thành công. Cô nọ đòi ngồi lại. Bỗng nhiên lại tiếng kho'c ban nãy rồi thốt lên :" Oan cho con lắm mợ ơi" , bà bác tôi nảy mình lùi ra sau; mình tôi nổi gai ốc vì rõ ràng giọng cô gái chết, cũng giọng đó, cũng lối xưng hô đó không thể nhầm lẫn được.
mai tiếp
|
||
Cú»™c đời đó có bao lâu mà hững hờ. TCS
|
||
khoa troc
Thiếu niên Gia nhập: 26/09/2008 Tình trạng: Offline Điểm: 1118 |
Ngày đăng: 22/03/2010 lúc 10:02pm | |
|
||
Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
|
||
gakogay
Nhi đồng Gia nhập: 17/09/2008 Khu vực: vinh phuc Tình trạng: Offline Điểm: 504 |
Ngày đăng: 22/03/2010 lúc 8:48pm | |
chuý»‡n gọi hồn hóº·c bị ma nhập nếu ai ko xem thì ko bao giờ tin.
|
||
daga_2608
Thanh niên Gia nhập: 17/09/2008 Tình trạng: Offline Điểm: 3763 |
Ngày đăng: 22/03/2010 lúc 8:23pm | |
Bác cứ cẩn thận, gà hay gà ăn độ bác cứ bán sạch có ngày không còn gà mà chơi nữa.
|
||
khoa troc
Thiếu niên Gia nhập: 26/09/2008 Tình trạng: Offline Điểm: 1118 |
Ngày đăng: 22/03/2010 lúc 7:41pm | |
Chết thật, trâu ngựa thì mình chưa giết bao giờ nhưng mấy lần thịt gà mái thấy có trứng bên trong, phải cẩn thận mấy con gà con mới được.
|
||
Caí gì cũng biết 1 tí, nhưng mà tí thì biết cả 2.
|
||
daga_2608
Thanh niên Gia nhập: 17/09/2008 Tình trạng: Offline Điểm: 3763 |
Ngày đăng: 22/03/2010 lúc 6:25am | |
Hic Daga cũng nghe vụ gọi hồn, gia đình cũng có người cho là bị hồn nhập. Chuyện là thế này họ nhà Daga có một người liệt sĩ từ kháng chiến chống Mỹ nhưng hơn 20 năm vẫn chưa tìm được hài cốt, một hôm anh cả trong gia đình nằm mơ thấy bố về và nói " tao đang nằm trong nồi quân dụng được chôn dưới gốc cây lớn, mẹ con mày đưa tao về quê". Nhưng anh cả và gia đình không biết ông được chôn ở đâu mà đưa về, đâu năm mới anh cả cùng mấy chị em đi đền đầu năm cầu an cho gia đình khi gia đình vào quán ngồi uống nước thì gặp một bác cũng trạc tuổi ông cụ thân sinh hai bên nói chuyện qua lại hỏi quê quán thì ra bác này chính là người mai táng cho ông cụ nhà mình. Khi gia đình tới mộ và đào lên thì đúng như những ông anh cả đã mơ ông cụ được cho vào quân dụng rồi chôn; huy chương, bút máy, những thứ đó là của ông cụ hồi còn sống.
Daga cũng không mê tín và không tin mấy chuyện bói toán gọi hồn, nhưng có nhiều chuyện không tin nhưng cũng phải suy nghĩ lại. Họ hàng Daga có gia đình ông chú hành nghề giết mổ trâu bò, nhiều khi giết trâu mà không biết con trâu cái đang mang bầu mọi người cho rằng như vậy rất tội và không có hậu về sau, nhưng đối với nhiều người thì bào tử trâu là món rất bổ dưỡng cho con người. Khi hai vợ chồng gần 50t gia đình lúc này rất khá giả ăn nên làm ra, ông chú có đi xem bói thầy bói phán rằng "năm 51 tuổi anh góa vợ, vợ anh bị chết đuối". Ông chú tức lắm nói lại "vợ tôi không bao giờ tắm ao làm sao chết đuối", như thường lệ thím(Daga gọi như vậy) đưa trâu ra đê ăn phải dẫn trâu băng qua quốc lộ Daga cũng vừa đi học qua quốc lộ này, lúc Daga tan học về qua đoạn đường đó thấy rất đông người đang tạp trung bàn tán, Daga dừng lại hỏi thì có người nói " chị T vợ anh S bị con nghé nghịch đẩy xuống sông và dẫm chết" Daga rùn hết chân tay chảy thẳng về nhà hỏi chuyện thì được biết thím đã chết trên đường tới bệnh viện. Theo con trai út của chị kể lại " khi hai mẹ con đang dẫn đàn trâu qua sông sang sang bở đê bên kia, bỗng dưng con nghé nghịch(con nghé rất nghịch nên được đặt tên là nghé nghịch ông chú muốn giết mấy lần nhưng trần trừ chưa giết) lồng lên ủi mẹ xuống sông cạn rồi nhẩy lên giẫm vào người, em đuổi mãi mới được kéo mẹ để lên bờ vời Ô tô nhưng không ai chịu dừng lại chở đi viện, em chạy về nhà tìm mọi người chở đi viện, tới cổng bệnh viện mẹ em nấc một tiếng rồi chết". Ngày trước chưa có điện thoại và thông tin liên lạc thuận tiện như bây giờ cũng góp phần gây ra cái chết của thím Daga, cũng một phần do nhiều chủ phương tiện quá vô tình không cứu giúp vì cho rằng cứu người chết đuối là xui xẻo cho nên dửng dưng bỏ đi. Người sửa: daga_2608 - 22/03/2010 lúc 6:26am |
||
Phúc đáp | Trang 12> |
Tweet
|
Chuyển đến Chuyên mục | Quyền tại Chuyên mục Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này Bạn không thể phúc đáp bài viết cho các chủ đề trong diễn đàn này Bạn không thể xóa bài viết của mình trên diễn đàn này Bạn không thể sửa bài viết của mình trên diễn đàn này Bạn không thể tạo phiếu thăm dò trên diễn đàn này Bạn không thể bình chọn phiếu thăm dò trên diễn đàn này |