Khóa chủ đềĐứa bé mù tại thôn Nà Nọc

 Phúc đáp Phúc đáp
Tác giả
  Chủ đề Tìm kiếm Tìm kiếm Chủ đề  Lựa chọn cho Chủ đề Lựa chọn cho Chủ đề
sư vuơng Xem...
Thành viên Danh dự
Thành viên Danh dự


Gia nhập: 16/09/2008
Tình trạng: Offline
Điểm: 413
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Chủ đề: Đứa bé mù tại thôn Nà Nọc
    Ngày đăng: 13/02/2011 lúc 4:49pm
Bồ tát rải những hạt giống bồ đề xuống thế gian để khởi duyên lành, tạo hạnh phúc cho mỗi chúng sinh. Hat bồ đề hằng hà sa số, không thể hủy diệt đuợc. Căn bản của hạt giống Bồ để là khởi duyên lành, là tạo hạnh phúc cho mỗi chúng sinh, cho mọi nguời. Duyên lành của hạt Bồ Đề chỉ nảy nở  tạo hạnh phúc cho mỗi nguời khi ta đón nhận nó bằng tâm. Hạt Bồ đề trải trong đất Phật, trải xuống thế gian, trải trong địa ngục ; nó khó nảy nở  trong tâm ma để an cái tâm này, trong lòng đố kị, tham sân si, hạt giống bồ đề gieo cạnh mỗi nguời, cho chính mỗi nguời mà đôi khi vì tất tả, vì luận lý nhị nguyên mà không nhận thấy đó thôi.
 
 
 
 

Cô bé đã thây đuợc nhưng theo thói quen mắt vẫn nhắm.
 
 Sau khi nghỉ hưu non, ngao du sơn thủy tôi đi một chuyến về Việt Nam, luôn thể cũng mang một ít tặng phẩm, thuốc men hộ một hội từ thiện. Trong thời gian trao tặng phẩm cho một số viện mồ côi, những tổ chức tôn giáo để họ huớng dẫn chúng tôi đến trao cho nguời nghèo trong vùng. Chúng tôi theo họ và gặp đuợc nhiều gia đình quá nghèo, cơm độn ăn khong đủ no,  những đứa trẻ không đuợc đi học, tình trạng thiếu vê sinh, thiếu nguồn nuớc sạch sẽ tại một số thôn quê, bệnh tật, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm làm số tử vong ở trẻ em và nguời già khá cao tuy rằng theo như những nguời huớng dẫn tình trạng đã cải thiện chút ít; theo dự tính tôi chỉ đi khỏang hai tháng, tình trạng này làm tôi suy nghĩ mãi và quyết định ở lại .
Cô em tôi là một y sĩ chuyên khoa mắt hồi hưu có ngỏ ý có thể muớn máy và giuờng mổ mắt, đồng thời muớn một số đồng nghiệp với luơng tuợng trưng để đi mổ mắt miễn phí cho những nguời nghèo bị mù vì chất vôi đọng mắt, đục thủy tinh thể và những truờng hợp trẻ em bị mù  từ sơ sinh.
Chúng tôi đi hết tỉnh này sang tỉnh khác, vào tận thôn xóm tìm bệnh nhân để tụ họp một ngày khám mắt và hẹn ngày mổ mắt. Những bác sỹ giải phẫu mắt ở Việt Nam quen tay nghề nên mổ rất nhanh một ngày cuối tuần mổ cả trăm con mắt là truyện thuờng. Họ dùng phương pháp Phaco nên vết cắt sẽ rất nhỏ, không cần khâu và không cần gây mê.  Bệnh nhân nhìn thấy ngay sau khi chất đục trong mắt được máy đánh tan, hút ra ngoài và thay bằng nhân mắt cứng.  Các anh em trong hội thiện nguyện đài thọ mọi chi phí mổ mắt, kể cả thuốc men. Khỏang sáu chục đô cho một bệnh nhân  Thông thường sau một đêm, khi băng mắt được tháo ra thì bệnh nhân nhìn rất rõ, nhiều người có thể đọc báo hay xỏ kim được. Chúng tôi thuờng nhân dịp này tìm hiểu hòan cảnh của bệnh nhân để sau đó đến thăm họ và luôn thể giúp ích đỡ đần họ chút ít.
Công việc đi tìm bệnh nhân ngòai ăn uống thất thuờng và phải di chuyển luôn ở những vùng khỉ ho cò gáy đôi khi khá vất vả, tuy vậy dần dà cũng quen đi. Thật ra tìm ra những bệnh nhân này mới là chuyện khó đôi khi cũng hơi thất vọng nhất là khi tiếp xúc với địa phuơng nhờ giúp đỡ . Khi nhờ họ bắc loa kêu gọi hay đưa vào những thôn xóm tìm nguời nghèo để trợ giúp gặp những câu trả lời đại lọai như :” Mấy nguời đi chỗ khác mà tìm, xã tôi không có nguời nghèo”. Tuy vậy cũng có khi gặp những vị phụ mẫu chi dân sốt sắng, giúp đỡ chúng tôi tận tình còn mở tiệc khỏan đãi, những lúc đó ai nấy đều mừng rỡ, bệnh nhân đến khám thật đông. Công việc đuợc dễ dàng, nhiều nguời mù đuợc thấy ánh sáng.
Phần thuởng của chúng tôi là những nguời già, những em bé mù thấy đuợc; đôi lúc chúng tôi tổ chức mổ lần hai vì lân đầu lo không hết ; những nguời đuợc mổ khi truớc lúc  đuợc viên chức địa phuơng cho biết họ vội vàng viết những bức thư thật cảm động, cảm động không vì sự tri ân của họ mà vì cảm thấy đuợc niềm hạnh phúc của họ  qua những bức thư, đôi khi sáng nhưng vẫn còn mù, mù chữ họ phải nhờ nguời viết hộ.
Có cặp vợ chồng mù cả hai, họ viết bức thư như sau :” Đuợc tin quí ân nhân trở lại giúp đỡ nguời nghèo thấy ánh sang, vợ chồng tôi vội viết thư này để cảm tạ và cho quí ân nhân hay, vì cặp nhân mắt quí vị ráp cho chúng tôi giơ này vợ chồng tôi đuợc thấy ánh sáng, đuợc trông thấy nhau, đuợc thấy mặt những đứa cháu đùa vui, những khuôn mặt mà chúng tôi chỉ tuởng tuợng do sờ mó bằng đôi bàn tay hay do nguời nhà kể lại, thật là hạnh phúc  chan hòa.” Chúng tôi như cảm đuợc cái hạnh phúc đó như chính họ chia xẻ cho chúng tôi.
 
Lần mổ mắt ở Bắc Cạn chúng tôi dự định trở lại để thăm hai đứa bé mù đuợc giải phẫu đã thấy đuợc và một số nguời nghèo giúp đỡ họ thêm và giúp đỡ cô bé đến truờng. Hai cô bé này ở thôn Nà Nọc thuộc Bắc Kạn. Thôn Nà Nọc đa số nguời Việt gốc Tày  họ sống đời sống khổ cực, thiếu vệ sinh và không đuợc đi học. Đa số những nguời vùng đèo heo hút gió như vậy đều thiếu học ngay cả sơ tổng lắm khi chỉ học hết lớp ba. Những Sơ này là những nguời có tấm long từ thiện và hiểu rõ tình trạng dân trong vùng vì họ sống với dân trong vùng và lam lũ khổ cực với họ.
 

 
Cô bé với đôi mắt đen láy
 
Cô bé vừa đuợc tháo băng mắt cách đây mấy hôm, đôi mắt đen láy nhìn tôi chòng chọc. Nhìn cặp mắt ngây thơ mở to, tôi cảm động đến chảy nuớc mắt, tôi cảm đuợc hạnh phúc chan hòa trong gia đình cô bé, tôi cảm đuợc cái hạnh phúc chung quanh cô bé tạo ra cho tôi, cho những nguời đóng góp vào công việc này, niềm hạnh phúc chan hòa, niềm bình yên trong tâm mà tôi đã lâu không có đuợc. Đây có phải hồng ân thiên chúa hoặc từ bi tâm của bồ tát trong cô bé tạo niêm hạnh phúc cho mọi nguời quanh cô, cô bé phải chăng là hạt giống Bồ Đề từ vị Bồ Tát nào đó đã gieo xuống nơi này  
Tôi mừng quá ẵm lấy cô bé chỉ những ngọn tre phất phới hỏi cô bé đếm xem bao nhiêu. Mẹ cô bé nói :” Nó không biết đếm đâu”, rồi bà mẹ quay sang nói với cô bé bằng tiếng Tày. “ Nó nói nó có thể thấy có những nguời dang đi ở phía rặng núi bên kia.”. Tôi phải nhuớng mắt để ý lắm mới thấy đuợc những con nguời nhỏ li ti đang đi trên con đuờng mòn giữa những rặng cây bên kia núi.
Mắt đuợc sáng nhưng những thói quen lúc mù phải mất thời gian mới thích ứng đuợc. Nhiều cụ già sau khi mổ mắt lấy thuốc nhai rau ráu, hỏi sao không uống nuớc; thì ra cụ ngại vì sợ phiền con cái đưa đi vệ sinh.
Cô bé vẫn ngồi y chỗ cũ theo thói quen cô ta ngồi bao năm nay, bố mẹ nhiều khi phải đi kiếm sống, quanh cô là những vách núi, những con sông như những cạm bẫy chực chờ. Cô bé vẫn ngồi yên, thấy sự sáng liền có sự tối, có lẽ lần đầu tiên cô “thấy” đuợc bóng tối quanh cô. Không hiểu khi bóng đêm trùm xuống đứa bé cảm thấy gì ? Có lẽ sợ hãi lắm. Những nguời trong hội quyết định cấp học bổng cho đứa bé đi học. 
 
 Tuơm tất trong chiếc áo trắng mới cô đuợc đưa lên đò sang bên kia sông để đi học. Chiếc đò tre mong manh chỉ chở hai nguời mà đã quá nửa ngập nuớc. Lần đầu đuợc đi hoc, tuy có lẽ không phải lần đầu đi qua con sông này, nhưng lần đầu tiên cô thấy đuợc sư chênh vênh cu?a con đò, thấy đuợc nuớc rình rập ngay cạnh duới chân cô. Tay nắm chặt khúc gỗ mắt nhìn chòng chọc xuống nuớc, con đò từ từ  ra giữa dòng. Tôi nhìn thấy ơn ớn huống gì đứa bé lần đầu đuợc "thấy". Tôi cảm ơn đứa bé, cảm ơn bạn bè đã cho tôi tìm thấy sự an lạc và hạnh phúc của chính tôi.

 
 
 
Con đuờng đến truờng

 


Người sửa: sư vuơng - 13/02/2011 lúc 5:01pm
Cú»™c đời đó có bao lâu mà hững hờ. TCS
Quay lên trên
Moj choj Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng


Gia nhập: 14/02/2011
Khu vực: Bac njnh
Tình trạng: Offline
Điểm: 12
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 14/02/2011 lúc 7:31pm
Quay lên trên
thuylucngan Xem...
Thành viên uy tín
Thành viên uy tín
Hình đại diện

Gia nhập: 18/02/2011
Khu vực: Bắc Giang
Tình trạng: Offline
Điểm: 6080
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 22/05/2011 lúc 9:47am
Bạn sửa lại cho phông chữ to lên cho nhiều người đọc
Cuộc đời sướng hay khổ là do mình tự cảm nhận
Quay lên trên
 Phúc đáp Phúc đáp
  Chia sẻ Chủ đề   

Chuyển đến Chuyên mục Quyền tại Chuyên mục Xem...






Trang này được tạo ra trong 0.359 giây.